[™ Forum Greensea ™][™ Teen Phan Rang ™]
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Người yêu và bạn bè

Go down

Người yêu và bạn bè Empty Người yêu và bạn bè

Bài gửi by helboy44 4/4/2008, 9:38 am

Câu hỏi ' Người yêu và bạn bè ai quan trọng hơn?' không bao giờ có một đáp số duy nhất.Từ lúc cắp sách đến trường, chúng ta quen được nhiều bạn bè. Rồi năm tháng cùng học cùng chơi, vui vẻ cười đùa bên bạn bè, ta có những kỉ niệm. Những kỉ niệm mãi theo ta về một thưở bé nhỏ tung tăng đến lớp cho đến khi ta bước vào ngôi trường cấp 2

Những năm tháng học ở cấp 2, là lúc ta đang dần dần lớn hơn trong suy nghĩ và nhận thức. Dù chưa thực sự trưởng thành, nhưng ta cũng hiểu thế nào là giá trị của tình bạn. Ta xúc động khi nhận được sự quan tâm giúp đỡ của bạn bè, ta biết nghĩ đến người khác, biết buồn khi nhỏ bạn thân khóc, biết chia sẻ niềm vui khi cậu bạn đạt điểm cao nhất lớp. Ta biết quý trọng và nâng niu từng khoảnh khắc.


Rồi ta vào cấp 3, lớn hơn, dần trưởng thành hơn, ta lại nhớ về những người bạn cấp 2, không chỉ nhớ, ta muốn mang theo họ bên mình, vì ta biết họ quan trọng đối với ta như thế nào. Ta hiểu được điều đó, nên dù có cách nhau mấy lớp, cách nhau những con đường, cách xa đến đâu, thì họ vẫn ở gần lắm trong trái tim ta. Lúc ta buồn, những người bạn dù xa đến mấy cũng tìm cách đến bên ta. Lục họ buồn, ta dù thế nào cũng nôn nóng muốn đến bên để đem nụ cười trở lại cho những người bạn đó..


Một tình bạn thật đẹp kéo dài suốt những năm tháng cùng học cùng chơi bên nhau..


Rồi vào cái khoảng 17, 18 tuổi, vẫn là học sinh, vẫn mặc áo dài, nhưng con tim ta đã biết rung động trước một người khác phái. Rồi ta bắt đầu mơ mộng và lãng mạn như những bộ phim Hàn Quốc, ta nói rằng mình đã yêu và đang yêu rất 'cuồng nhiệt'. Rồi ta dùng lý lẽ rằng yêu thì ngu dại là chuyện thường, yêu thì mất lý trí là điều tất nhiên, yêu thì chỉ cần biết đến người mình yêu là điều hiển nhiên phải có.


Lúc mới quen:


Người yêu ta thật tốt bụng, sẵn sàng phóng xe qua nhà chỉ vì ta bị..đứt tay, còn bạn bè thì lại nói 'Có thế cũng bù lua bù loa, tập cho quen đi chứ.. mà có sao không đấy?'


Người yêu ta cũng thật ga lăng, sẵn sàng hy sinh không làm bài tập của mình để làm phần của ta, còn bạn bè thì lại nói 'Dựa dẫm mãi sẽ thành thói quen xấu đó, tự thận vận động đi, tớ còn phải lo phần của mình nữa'.


Người yêu ta cũng thật lãng mạn, khi miệng luôn nói ra những câu nói rất ngọt ngào và dịu dàng với ta, những lời hứa hẹn đầy xúc động, chứ không phải khô khan như tụi bạn.


Trong khoảnh khắc đó, ta thấy chỉ cần người yêu bên cạnh là đủ. Không có bạn bè, ta vẫn sống tốt, chỉ cần một người mà thôi! Một người mới quen vài tháng đối xử tốt với ta hơn tất cả những đứa bạn mấy năm.


Và ta quyết định dành trọn thời gian cho người yêu của mình. Bạn bè bao nhiêu năm trời bỗng tan biến như chưa từng tồn tại trong trái tim ta bây giờ. Suốt những năm tháng cuối cùng của quãng đời học sinh, ta không sống bên bạn bè, không cười vui, mà là những giận hờn vu vơ với người yêu, những kỉ niệm 'ngọt ngào' dưới ghế đá sân trường, những lần vào lớp ta cảm giác thế giới chỉ còn có đôi ta, không cần biết bạn bè nghĩ gì.


Nhỏ bạn thân buồn, ta không hỏi han vì lúc ấy ta đang giận dỗi với người yêu. Thằng bạn ngồi bàn dưới gặp vấn đề không biết giải quyết, ta không quan tâm vì đang bận nghĩ nơi hẹn hò cho tối nay..Cứ thế.. cứ thế.. Có một vết thương trong trái tim những người đã coi ta là bạn, hụt hẫng, thất vọng, niềm tin sụp đổ...


Rồi thời gian sau, những tin nhắn của người yêu dần thưa thớt, sự quan tâm cũng không còn 'sốt sắng' như xưa, những lời hứa hẹn vẫn chưa được thựa hiện.. Cãi vả...Thế là.. chia tay...như chưa từng quen biết nhau...


Một mình lang thang, nhớ về những kỉ niệm thời học trò, ơ.. sao chỉ có những kỉ niệm làm cay khoé mắt? Thời học sinh đó, ta đã đánh mất nụ cười của những người bạn, mất những khoảng thời gian mà đáng lẽ ta phải dành nhiều hơn cho trường lớp. Giờ nhìn lại, kỉ niệm gì? Kỉ niệm với một người con trai đã xa ta mãi mãi? Chỉ thế thôi, có đáng không? Thời học sinh.. qua rồi có bao giờ trở lại?


Một mình lang thang, nhìn những đám đông bạn bè tíu tít hẹn hò đi chơi, cười nói vui vẻ bên nhau. Chợt nhìn lại, ta còn có ai? Người yêu lúc trước nói sẽ không làm ta buồn, giờ để mặc ta lang thang 1 mình trong mưa. Người yêu xưa hứa bên ta mãi mãi, giờ...sao?


Thế rồi thốt lên một tiếng 'giá như'. Bạn ơi, giá như bạn không phải nói 'giá như'. Giá như bạn biết quý trọng những người bạn đã quan tâm đến bạn như thế nào. Giá như bạn biết tình yêu kia chưa phải là tình yêu cuồng nhiệt để bạn tự cho mình ngu dại đến mức ấy. Giá như bạn biết sống cho người khác nữa. Giá như bạn hiểu, những người bạn rất rất dễ kiếm, vì có rất nhiều, nhưng những người bạn thân thật sự, những người đã coi bạn như chị em mình, thì có bao nhiêu..? Sao bạn lại chọn tình yêu vì nghĩ rằng tình bạn đó không cần thiết? Sao bạn lại nghĩ khâu vá một vết thương trong lòng những người bạn dễ dàng đến thế?


Đánh đổi tất cả, để được cái gì?


***



Người yêu và bạn bè Hon---noidung_1206437180Câu hỏi 'Người yêu và bạn bè ai quan trọng hơn?' không bao giờ có một đáp số duy nhất. Giống như giải một bài toán mà phải chia ra rất nhiều trường hợp, mỗi trường hợp đưa đến một kết quả riêng. Có trường hợp một nghiệm, trường hợp cả hai nghiệm điều đúng, lại có khi vô nghiệm!


Không phải lúc nào chọn bạn cũng là đúng mà không hẳn chọn người yêu đã là sai. Tuỳ vào người yêu bạn là ai? Là yêu chơi hay là chồng tương lai? Tuỳ vào những người bạn của bạn là ai? Là xã giao hay những người bạn thật sự?


Trên đây tôi chỉ đưa ra một trường hợp nhỏ ở thời học sinh mà ta hay gặp. Nếu trong trường hợp này, bạn chọn ai?
helboy44
helboy44
BAN QUẢN TRỊ

Tổng số bài gửi : 87
Registration date : 22/01/2008

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết